Có điều tôi chỉ nghĩ thôi, chứ không định chạy về Thanh Sơn phái kiểm chứng ngay. Biết thần hồn Mộ Quang Dao còn tồn tại đã đủ khiến tôi vui sướng rồi.
Về phần y là ai, có còn nhớ tôi hay chăng, hay đã thích người khác rồi, tôi sẽ không can thiệp.
Tự tôi không phải thánh nhân, nghĩ tới việc Mộ Quang Dao chuyển thế lại thích người khác thay vì tôi cũng đau lắm chứ, cho nên lòng tôi mới mong y là Lương Ân. Nhưng tôi không muốn ích kỷ hạnh phúc một mình, tôi muốn y có thể thoải mái sống cuộc đời vô tư lự.
Rời rừng U Minh, chúng tôi lại lặn lội lên sa mạc ở biên giới phía Tây. Cổ Thành đã biến mất không còn tăm tích, chỉ mong Man Di vẫn còn ở trong căn nhà tôi mua cho y.
Có điều xét thấy đối phương là Cổ Ma, tôi cảm giác toàn bộ hành động đó giờ của y đều là giả bộ, không chắc chắn lắm người nọ nghĩ gì trong đầu.
Dọc đường đi, tôi trao đổi thêm với hệ thống, càng hiểu rõ hơn cách nó cắn nuốt khí vận.
Trong trường hợp của ký chủ số sáu mươi tám, cũng là kẻ đoạt xá Mộ Quang Dao, bởi vì gã nhập vào người Mộ Quang Dao nên những kỳ ngộ Mộ Quang Dao gặp được đều sẽ thuộc về gã, chỉ cần đưa cho hệ thống là xong. Ví dụ như pháp bảo, đan dược quý hiếm, linh thảo, yêu thú, vân vân.
Còn như tôi dùng bản thể của mình, muốn cướp khí vận từ người đối phương thì phải thật sự "cướp lấy".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546945/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.