Người ta vào Địa Ngục cần chuẩn bị gì tôi không biết, chỉ biết Man Di không biết từ đâu mang về hai cái áo trắng, bảo tôi mau mặc vào.
"Chúng ta phải nguỵ trang một chút để trông giống hồn ma, ăn mặc sặc sỡ quá dễ lộ lắm." Y thần bí nói.
Lời này nghe cũng khá hợp lý nên tôi đem đồ đi thay. Sau khi thay xong Man Di còn bắt tôi xoã tóc ra, hai chúng tôi cứ như hai ma nữ lực điền chuẩn bị đi ám người chồng sở khanh bội bạc vậy.
Về việc làm sao Man Di biết cửa vào Địa Ngục ở đâu, tôi quyết định không hỏi không phiền lòng. Kỳ thật muốn bắt thóp y rất dễ, có nhiều thứ dù y cố giấu vẫn sẽ để lộ nếu tinh ý quan sát, chẳng qua tôi chưa muốn vạch trần lúc này. Nếu Man Di biết tôi đã biết thân phận thật của y, quan hệ giữa chúng tôi sẽ lúng túng lắm.
Mà nếu y biết tôi còn đang định cướp nguyên anh của y, chắc tôi đi Địa Ngục chuyến này xin đăng ký sổ hộ khẩu luôn là vừa.
Vì thế giữa đêm khuya tối hù, tôi và Man Di tung tăng chạy tới nghĩa địa, núp chờ đằng sau bia đá. Một lát sau từ không trung chợt hiện ra một vết nứt vô hình, càng lúc càng lớn, từ bên trong chui ra kha khá người.
Bọn họ có ngoại hình rất giống người còn sống, nếu chỉ nhìn bằng mắt thường sẽ không phân biệt được, cùng lắm cho rằng thân nhiệt đối phương hơi lạnh lẽo. Nhưng tôi là người tu chân, dùng linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546940/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.