Cứ thế tôi lang thang đi theo đứa bé nọ trong vô định, mà cái bãi tha ma này dường như cũng không có hồi kết.
Tuy đứa bé không nói gì, nhưng ngoại hình nó giống Mộ Quang Dao như vậy, lại có Man Di cũng giống Mộ Quang Dao, tôi đoán khả năng cao nó có liên quan tới Man Di. Vì vậy tạm thời tôi gọi nó là Cổ Ma để dễ phân biệt.
Cổ Ma ăn nhiều như hạm, bao nhiêu xác chết phơi thây đều bị nó đánh chén, ấy vậy mà người chẳng mập lên được cân nào. Có điều tôi phát hiện sau khi uống máu tôi xong da dẻ thằng nhóc dường như tươi tắn hơn hẳn, chắc đây là sự khác biệt giữa người sống và người chết.
Có lẽ Cổ Ma cũng biết điều này, cho nên thi thoảng nó sẽ quấn lấy tôi để đòi máu. Tôi đoán thằng nhóc không đến nỗi ngốc, nó biết rằng tôi chết rồi thì không biết đến khi nào mới có người sống khác cho nó uống máu, vì vậy vô cùng cẩn thận chỉ hút vừa đủ không quá tham lam.
Nơi đây không có ngày và đêm, vì vậy tôi cũng chẳng biết đã trôi qua bao lâu. Chỉ biết đến lần uống máu thứ mười tám thì Cổ Ma rốt cuộc cũng ra dáng một đứa trẻ bình thường rồi.
Thậm chí nó còn có thể giao tiếp được với tôi, tuy rằng đối thoại khá vô dụng.
"Nơi đây là nơi nào?"
"Không biết."
"Tại sao em ở đây?"
"Không biết."
"Làm sao để rời khỏi đây?"
"Không biết."
Hỏi gì cũng không biết, tôi sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546935/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.