Không biết sư phụ tôi nói gì với Tôn Quân chân nhân, ngài ấy thế mà chẳng náo loạn gì cả. Có lẽ biết muốn cản cũng chẳng cản được, Lương Ân đã lên tới Đại Thừa kỳ, báo chuyện cưới xin chung quy nể mặt mũi công ơn dạy dỗ mà thôi, chứ không phải xin ý kiến.
Chuyện dọn ra ngoài là tất yếu, không bàn tới việc chúng tôi một nhà ba người hết sức bắt mắt, còn có một ma tu, thì sinh hoạt gia đình trong môn phái cũng chẳng dễ chịu gì. Dưới công sức "tẩm bổ" của Man Di và Lương Ân, tôi rốt cuộc đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, kết thành kim đan hoàn chỉnh.
Man Di là người ngoài nên không tiện ở lâu, sau khi tôi Kết Đan y dọn ra trước, bảo rằng sẽ chuẩn bị chỗ ở cho chúng tôi. Đợi đến khi tôi rời núi rồi y sẽ đến đón.
Đệ tử Kết Đan đã có thể xin ra riêng lập môn hộ, sư phụ phê chuẩn cho tôi, chưởng phái cũng chẳng ý kiến. Nói về việc này thì tôi vô cùng biết ơn sư phụ, tuy ông không nói nhưng tôi biết ông đã thay tôi giải quyết rất nhiều phiền phức với các lão già khác trong Thanh Sơn phái.
Vừa mới gặp chưa lâu lại phải chia tay, lòng tôi không khỏi bùi ngùi: "Sư phụ..."
"Chim lớn rồi phải rời tổ. Trên đời này không có tiệc nào không tàn, không chỉ mình con mà các đệ tử Huyền phong khác rồi cũng có con đường đi riêng của bản thân." Sư phụ xoa đầu tôi, "Muốn về thì cứ về, dù con có phải đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546836/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.