Trên đời này không có ai hoàn hảo, trừ Hồ Huyên.
Chí ít thì trong mắt kẻ si tình Mộ Quang Dao, Hồ Huyên là tồn tại độc nhất vô nhị, là ánh sáng ấm áp nhất cuộc đời y.
Năm đó Mộ Quang Dao vất vả leo ba ngàn bậc thang, kết quả lại trắc ra được phế linh căn, tuy rằng vẫn có thể tu luyện nhưng cả đời này đã định trước không có thành tựu gì. Y mặc kệ những lời đàm tiếu chế giễu của người khác, cam chịu chấp nhận làm một đệ tử ngoại môn nhỏ bé, cố gắng học tập. Dẫu cho nhìn thấy những người xung quanh tiến bộ vượt bậc, bản thân y cũng chưa từng nản lòng thoái chí.
Đối với Mộ Quang Dao khi ấy, tu tiên là toàn bộ mục tiêu của y. Y không rõ vì sao mình lại phấn đấu đến thế, nhưng y biết trong lòng mình chỉ có cầu tiên vấn đạo. Tiền tài, nữ sắc, quyền lực, sự kính trọng ngưỡng mộ, hết thảy đều không khiến y đoái hoài.
Cho đến khi y gặp Hồ Huyên.
Người khác nói rằng bởi vì Hồ Huyên giúp đỡ y trong lúc khốn cùng nên y mới nảy sinh tình cảm. Ngay cả Hồ Huyên cũng nghĩ thế dẫu không nói ra. Mộ Quang Dao không phủ nhận, nhưng y biết rõ hơn ai hết từ khoảnh khắc đầu tiên trông thấy Hồ Huyên, trái tim y đã không ngừng run lên kích động.
Xưa giờ y chưa từng quan tâm tới dáng vẻ của mình, càng không quan tâm chuyện mình bị người khác khinh nhục. Thế mà khi trông thấy một Hồ Huyên quần áo chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cuu-tui-voi/2546832/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.