Không biết đã trôi qua bao nhiêu thời gian. Lúc Nguyên Thu tỉnh lại đã là hai ngày trước.
Hiện tại hắn đang ngồi trong Họa Xuân Cư cắn hạt dưa 'dưỡng thương', trong đầu không ngừng hồi tưởng về chuyện của hai ngày trước. Trên bàn còn bày một đống giấy linh tinh lộn xộn, chi chít nhưng con chữ.
Nói hắn hiện tại đang dưỡng thương kỳ thực không ngoa, chẳng qua nhìn vào bộ dáng hắn có vẻ tùy tiện lười nhác nên cảm giác như không có gì. Sự thật là lục phủ ngũ tạng của hắn không lúc nào không nhen nhói đau, trong người luôn có cảm giác nôn nao đau đớn. Đối với một phàm nhân như hắn quả là kinh khủng.
Nguyên nhân cũng phải kể từ hai ngày trước, lúc hắn mới tỉnh dậy, khi đó...
"Bái kiến sư thúc, sư tôn ta ở Nhụy Viễn Cư muốn mời sư thúc tới thưởng trà. Không biết sư thúc có thời gian rảnh hay không?"
Chậc! Tiểu tử thối, đừng xen vào đúng lúc ta đang hăng say kể chuyện chứ!!
Nguyên Thu tay vẫn bóc hạt dưa nhàn nhã vô cùng. Hoa mất nửa ngày hắn mới chậm rì rì lên tiếng. Giọng nói mang theo trầm thấp lạnh băng.
"Không rảnh.". T𝑟ờ 𝒖𝗺 𝘵𝑟𝒖𝗺 h𝒖𝘺ền 𝘵𝑟ù𝗺 { T𝖱Ù 𝑴T𝖱U𝑌ỆN.ⅴn }
Vị đệ tử tới thông tri không đáp, hẳn là bị Nguyên Thu làm cho rối rắm không biết đáp thế nào đi?
Mãi một lúc, tên đệ tử kia mới kính cẩn hành lễ sao đó để lại một câu cáo từ, đợi Nguyên Thu lên tiếng rồi mới đi.
Nguyên Thu quay lại dòng hồi tưởng của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-do-cua-ta-tam-than-phan-liet/2659487/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.