Tuy nhiên, những ai chưa đọc chính văn thì cũng có thể coi như đang đọc một đoản văn, bởi theo ý của ta thì riêng cái phiên ngoại này cũng tương đối trọn vẹn về mặt nội dung rồi (o^.^o)
Hôm nay, là một ngày có tuyết rơi.
Đằng Bản Quang mười tám tuổi đứng trên hành lang ngoài phòng học, nghiêng đầu ngắm những bông tuyết bay lả tả.
Tối qua lúc dự báo thời tiết nói có thể có tuyết rơi, còn có điểm không tin. Tuy rằng mới tháng hai, nhưng thời tiết đã dần chuyển ấm. Mấy ngày trước còn nóng tới áo len cũng phải cởi ra, cũng từng nghĩ tới một ngày đông có tuyết rơi, tuy lúc ấy cho rằng đó là chuyện không thể.
Nhưng mà —- thật sự có tuyết a~~~.
Quang kinh ngạc nhìn hồi lâu, khóe miệng dần cong lên.
“Cái kia… Đằng Bản đồng học…”
Sau lưng truyền tới thanh âm, khiến Quang quay đầu lại. Đột nhiên bị nhét vào tay một chiếc hộp được gói tinh mỹ, còn chưa kịp nói lời nào cô gái kia đã xoay người bỏ chạy. Đã không nhớ nổi đây là lần thứ mấy của ngày hôm nay, Quang vẫn có chút ngỡ ngàng. Cúi đầu nhìn vật trong tay, xem cách gói ghém này chẳng cần mở ra cũng biết có gì rồi.
Chocolate ngày Valentine… chứ còn sao?
Từ ngày lên quốc trung, liền không ngừng nhận được thứ đồ vật này. Ấn tượng đầu tiên của Quang với lễ tình nhân chính là từ nữ sinh mà có. Chỉ cần tới ngày này, chocolate sẽ xếp đống bên người, nhưng đối với Quang lại chẳng có tẹo ý nghĩa nào. Cho tới năm ngoái —- vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dich-thanh-nhan-thuc/578306/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.