*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lê Sóc ra sức bơi đến bên cạnh Cẩm Tân, một phát bắt được hắn, chàng nghiêm nghị nói: "Ngươi định làm gì? Ngươi điên rồi sao?" Chàng vừa nói vừa nhìn xuống dưới Cẩm Tân, nhìn thấy dáng vẻ còn hoàn hảo dường như không chút tổn hại nào của hắn, trái tim treo lơ lửng trong lồng ngực suốt dọc đường đi mới nhẹ nhàng thả lỏng.
Cẩm Tân buồn bã nói: "Không phải ngươi muốn ta theo ngươi lên đất liền sao?"
"Ta không muốn ngươi từ bỏ giọng nói của mình, từ bỏ đuôi cá, từ bỏ biển cả!"
Cẩm Tân nhìn thật sâu vào Lê Sóc: "Vậy ngươi nguyện ý cùng ta xuống biển sao?"
Vẻ mặt Lê Sóc thương cảm, không phản bác lại ngay được.
Cẩm Tân cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Ta nguyện ý vì ngươi lên đất liền, còn ngươi? Ngươi nói ngươi thích ta, ngươi nguyện ý vì ta làm cái gì?"
Lê Sóc lập tức như bị sét đánh, chàng nghẹn nửa ngày, mới lắp bắp nói: "Ta.... ta còn có trách nhiệm, ta cũng không chỉ thuộc về mình ta."
Cẩm Tân cắn răng nói: "Ngươi chỉ là không thích ta, ngươi đang gạt ta."
"Ta không có!" Lê Sóc ôm chặt lấy Cẩm Tân, nức nở nói, "Ta không có lừa ngươi, một chữ cũng không, ngươi đừng từ bỏ đại dương, đừng từ bỏ những thứ trân quý kia, ta thích bộ dáng bây giờ của ngươi, cái gì ngươi cũng không cần phải thay đổi."
Cẩm Tân thương tâm nói: "Vậy ta phải từ bỏ ngươi sao? So với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dem-ai-la-that/1347897/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.