*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi người cá đen bỏ đi, Lê Sóc và Cẩm Tân hai mắt nhìn nhau, bầu không khí có chút ngượng ngùng.
Cẩm Tân yên lặng nhảy ra khỏi mặt nước, một lần nữa thả Lê Sóc lại trên thuyền, cái đuôi vừa lướt vừa vạch một đường trên mặt nước, cho thấy sự nôn nóng trong lòng, hắn chăm chú nhìn Lê Sóc, nhỏ giọng nói: "Hắn, hắn tên là Quần, là huynh trưởng của ta, người thừa kế Vương toạ Hải Yêu."
Lê Sóc cúi đầu, dư quang ánh mắt nhìn đến chỗ vảy bị bỏng kia của Cẩm Tân, tựa như bức tranh hoàn mỹ bị nhiễm tì vết, quả thực khiến người thương tiếc, nhưng chàng kiềm nén sự quan tâm, ngược lại hỏi: "Vì sao ngươi gạt ta?"
Cẩm Tân mấp máy môi: "Lúc ban đầu chẳng qua là cảm thấy thú vị, về sau cũng không dám nói thật với ngươi."
Lê Sóc lấy hết dũng khí nhìn sâu vào mắt Cẩm Tân. Đôi con ngươi ấy từng là bảo thạch chàng yêu thích nhất, bây giờ xem ra tràn ngập cảm giác xa cách: "Chiến thuyền của ta gặp phải bão lớn trên biển, có phải là......."
"Không phải!" Cẩm Tân quả quyết phủ nhận, "Không có một Hải yêu nào pháp lực cường đại đến có thể điều khiển thời tiết, ta chỉ là đúng lúc đang ở thuỷ vực đó, đúng lúc nhìn thấy ngươi thôi." Hắn mãi mãi cũng không thể quên được cảnh tượng hắn nhìn thấy trong biển, người thanh niên tóc đen dũng cảm lại anh tuấn, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dem-ai-la-that/1347895/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.