Tinh thần Lê Sóc sa sút vài ngày.
Trong lòng anh, trong người anh đều tràn ngập cảm giác nóng giận, buồn bực, phiền muộn. Trong đầu nhất thời không tiêu hóa nỗi tất cả những chuyện có liên quan đến Triệu Cẩm Tân, chỉ có thể dựa vào các hoạt động thể lực để giải quyết phần nào muộn phiền.
Anh đánh bóng nửa ngày, trong phòng thể thao tập đến mồ hôi đổ như mưa, mệt đến độ cả người run rẩy, đầu óc mới tạm thời ngừng suy nghĩ, cái gì cũng đều không nhớ, không rối rắm, nhưng loại trạng thái này lại chẳng duy trì được bao lâu. Lúc trong phòng chơi bóng quần, trong đầu cũng oanh oanh ầm ầm theo tiếng bóng dội vào tường.
Anh nhịn không được đẩy cửa phòng ra ngoài, dựa vào tường ngồi xuống.
Thật sự quá mệt mỏi, thật... mẹ nó... tự mình chuốc lấy khổ.
Nhớ tới lần hai người chơi bóng khi đó, bây giờ nghĩ lại không biết cuối cùng người thắng cuộc là ai, rõ ràng là Triệu Cẩm Tân thua bóng, lại đạt tới mục đích, mà anh thắng bóng, lại còn chưa kịp thực hiện phần thưởng của mình, hơn nữa chỉ sợ vĩnh viễn cũng không có cơ hội thực hiện.
Không biết có phải tại lớn tuổi hay không mà lại dễ dàng mềm lòng, yếu ớt, bây giờ bất quá chỉ là gặp đả kích thất tình thôi, tại sao cả người đều uể oải mệt mỏi như vậy, đến nỗi đứng lên cũng lười động.
Thất tình thì có gì đâu, rất nhanh liền sẽ qua đi.
Lê Sóc lê thân ngồi dậy, đùi hơi đau nhức, anh rời phòng chơi banh.
Sau khi tắm rửa xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dem-ai-la-that/1347826/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.