Trong nháy mắt đầu óc Lê Sóc trống rỗng.
Mấy hàng chữ ngắn ngủi kia khiến quang cảnh trước mặt anh bỗng nhiên nhạt nhòa.
Anh ra sức ấn gọi điện thoại, không ngoài dự kiến di động đã khóa máy. Anh tức giận hung hăng đạp một cước lên bàn, gọi điện thoại cho trợ lý của mình.
Điện thoại vang lên thật lâu mới có người bắt máy, Lê Sóc đã sớm quên bây giờ trong nước đang là nửa đêm, điện thoại vừa được bắt máy anh đã gầm nhẹ hỏi: "Lý Trình Tú đâu!"
Trợ lý ngớ ra, không phải là vì chưa tỉnh ngủ, mà là vì hơn ba năm đi theo Lê Sóc cậu chưa bao giờ thấy ông chủ của mình hung dữ như vậy, ngập ngừng nói: "A... Lý... Lý Trình Tú?"
"Lý Trình Tú, người đâu?!"
"Cậu ấy... Cậu ấy ở..." Trợ lý đã tỉnh táo vài phần, "Cậu ấy không phải đang ở nhà sao? Ngày mai tôi đi đón cậu ấy, giúp cậu ấy chuyển đến khách sạn."
Lê Sóc ra sức vuốt mặt, bắt buộc chính mình bình tĩnh lại: "Tiểu Quách, vất vả cậu một chút, bây giờ lập tức đến nhà Lý Trình Tú, có khả năng cậu ấy đã đi rồi."
"Đi? Ban ngày tôi còn nói chuyện điện thoại với cậu ấy mà, đã hẹn xong thời gian chuyển nhà rồi."
"Bây giờ lập tức đi ngay, sau khi xác nhận gọi điện lại cho tôi."
"Dạ dạ dạ, bây giờ tôi lập tức đi." Trợ lý tay chân luống cuống từ trong ổ chăn bò ra.
Tắt điện thoại, Lê Sóc nôn nóng đi qua đi lại vài vòng trong phòng, đọc đi đọc lại tin nhắn mấy lần. Tuy rằng câu chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dem-ai-la-that/1347800/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.