“Trương đạo hữu!”
Khổng Tu Bình tóc tai bù xù đứng trước mặt Trương Dương, ánh mắt không tiêu cự, nhưng hắn vẫn đến bái phỏng Trương Dương.
Bởi vì, đây là mệnh lệnh của phụ thân hắn.
Cho dù tâm trạng hắn có tệ đến mấy, cho dù hắn có sợ hãi khi đối mặt với Trương Dương đến mấy, lời của phụ thân hắn vẫn phải nghe.
Trương Dương có chút cạn lời nhìn Khổng Tu Bình, tiểu tử ngươi thật sự đến rồi sao? “Xin ngươi chỉ điểm cho ta, rốt cuộc tu luyện có ý nghĩa gì không?” Khổng Tu Bình theo yêu cầu của phụ thân hắn, thỉnh giáo Trương Dương một vấn đề.
Trương Dương trong lòng lắc đầu liên tục, không phải chỉ là nữ thần có con thôi sao, vậy mà lại bắt đầu nghi ngờ nhân sinh rồi?
Mặc dù đối với người thật thà mà nói, kích thích này quả thật hơi lớn… Xem ra, hôm nay ta phải đóng vai một vị đạo sư tâm linh rồi!
“Mời ngồi!” Trương Dương ra hiệu.
Khổng Tu Bình trực tiếp ngồi bệt xuống đất, nhìn chằm chằm Trương Dương.
Ánh mắt hắn vô hồn!
“Ngươi cảm thấy điều gì có ý nghĩa?” Trương Dương hỏi.
Khổng Tu Bình lắc đầu: “Ta cảm thấy không có gì có ý nghĩa cả!”
“Vậy thì ngươi mau đi chết đi!”
Nếu là lúc khác, Trương Dương chắc chắn sẽ nói như vậy với Khổng Tu Bình.
Nhưng hiện tại tên này tâm lý không bình thường, nếu thật sự đi chết, e rằng không có cách nào giao phó với Thánh Sư được!
Hơn nữa, hiện tại hai bên là đồng minh mà!
“Thánh Sư đặt tên cho ngươi là ‘Tu Bình’, gửi gắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-day-han-tu-tien-nhu-the-c/5194093/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.