Thanh Vân Tử phải mất một lúc lâu mới hoàn hồn, hắn nhìn Trương Dương với vẻ mặt phức tạp, cười khổ nói: “Thằng nhóc thối tha, ta thật sự không biết phải nói gì nữa. Những gì ngươi làm đã vượt quá sức tưởng tượng của ta rồi.”
Bất kỳ linh dược nào ở đây cũng có thể khiến cường giả thiên hạ tranh giành đến vỡ đầu.
Thế nhưng, ở đây lại có đến hàng trăm cây!
Nếu để các tông môn khác trong thiên hạ biết được, e rằng tất cả đều sẽ tiêu diệt Thanh Vân tông.
Đây đã không còn là chuyện vài món tiên khí nữa, mà là liên quan đến việc vô số người có thể phi thăng tiên giới.
Nghĩ đến cảnh vô số tông môn trong thiên hạ đổ xô đến Thanh Vân tông, da đầu Thanh Vân Tử có chút tê dại.
Trương Dương nghiêm túc nói: "Sư phụ, chuyện này tuy Minh Nguyệt, Thanh Hư, Hổ Đại Lực bọn họ đều tham gia, nhưng hiện tại ta đã dùng ma công xóa bỏ tất cả ký ức liên quan của bọn họ rồi.
Cho nên, bọn họ đều không nhớ chuyện này.
Hiện tại, người biết chúng ta có nhiều linh dược như vậy, chỉ có hai sư đồ chúng ta thôi."
Thanh Vân Tử thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: “Ngươi làm tốt lắm! Chuyện này, tuyệt đối đừng để người khác biết!”
Trương Dương cười nói: “Ngoài những linh dược này, ta còn nhặt được vài cục đá, còn múc rất nhiều nước từ trong ao về... Sư phụ đạo hạnh cao thâm, xem xem những cục đá và nước ao này có vấn đề gì không.”
Hắn đặt những thứ nhặt được trong vườn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-day-han-tu-tien-nhu-the-c/5193881/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.