Thanh Vân Thất Tử nhìn nhau, phát dương quang đại? Hủy diệt triệt để thì có!
Thanh Vân Tử hung hăng lườm lão Tam một cái, nếu không phải tên này lười biếng, lần này cũng sẽ không xảy ra sơ suất.
Cải cách cái gì?
Dù sao bọn họ cũng có thể duy trì hiện trạng, đợi đến khi bọn họ rời đi, chỉ còn lại Trương Dương, muốn cải cách thế nào cũng được, lúc đó bọn họ sẽ không phiền.
Mà bây giờ, tất cả gánh nặng đều đổ lên đầu bọn họ!
Trương Dương tràn đầy nhiệt huyết, mấy bước đi đến trước mặt Thanh Vân Tử, nhìn thẳng Thanh Vân Tử: “Sư phụ, ta biết đạo tâm cầu đạo của người kiên định, phi thăng tiên giới vẫn luôn là mục tiêu của người.
Dù cho sư phụ đã buông bỏ mọi việc trong tông môn, những năm này cũng chỉ mới ở cảnh giới Nguyên Anh.
Vì sao?
Bởi vì sư phụ dù thiên phú trác tuyệt, đạo tâm cầu đạo kiên định, nhưng lại không có đủ tài nguyên để tu luyện.
Nếu có đủ linh thạch, linh đan để dùng, sư phụ bây giờ e rằng đã Hợp Đạo rồi phải không?
Giả sử sau khi cải cách, có đủ linh đan và linh thạch cho sư phụ tu luyện, các tài nguyên tu luyện khác dồi dào không ngừng, sư phụ còn nguyện ý cải cách không?”
Đạo tâm trầm tĩnh nhiều năm của Thanh Vân Tử không khỏi lay động, nhưng hắn không nói gì.
Hắn đã sống mấy trăm năm, sao có thể dễ dàng phá vỡ cuộc sống cũ?
Trương Dương quay đầu nhìn nam tử áo xanh đứng đầu bên phải, hỏi: “Lăng Vân sư thúc, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-day-han-tu-tien-nhu-the-c/5193658/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.