Rời hầm giữ xe Lê Thái Minh Dực vừa đi vừa lắc chiếc chìa khóa kêu đinh đang trong tay, mỗi bậc thang như một phím đàn cậu tiến lên từng bậc thả hồn vào âm nhạc tự mình tưởng tượng sôi nổi cất tiếng hát.
Bước đến bậc cuối cùng cậu bắt gặp một người thanh niên đang loay hoay cởi giày trước cửa.
''Ồ không hổ là học sinh giỏi. Đi học sớm về nhà đúng giờ, có cái không thấy bản mặt ở trường.''
Người thanh niên ngẩng đầu nhìn cậu một cái sau đó xoay lưng cất giày lên kệ rồi đi vào nhà.
Lê Thái Minh Dực chạy đến trước cửa nhà người ta, dựa lưng vào cửa nói vọng vào trong:
''Có ai bắt nạt ông à? Khi không biến mất tiêu. Không lên đọc được thì ít nhất phải xuất hiện ngồi đâu đó chứ. Hay là bị bọn quỷ yêu ghét bỏ lôi đầu đập một trận?''
Tầm Hân bưng ly nước lọc để trên bàn rồi không ngó ngàng đi vào phòng tắm.
Lê Thái Minh Dực ngồi vào ghế cầm ly nước uống ực cái mặt mày tràn đầy năng lượng, giọng nói thanh thoát tiếp tục hăng hái: ''Còn bày đặt lạnh lùng cái gì, nói một tiếng chết sao? À không, ra hiệu cái đem chôn sao? Rốt cuộc thằng nào lăng nhục ông? Phát tín hiệu đi, thằng em hàng xóm đẹp trai này số má với bọn nó một trận.''
Âm thanh nước chảy rào rào dội thẳng vào tai cậu, Lê Thái Minh Dực nhủ thầm: Thằng cha nội lì dữ, năn nỉ hỏi han không thèm đếm xỉa luôn chứ, đã khổ còn bày đặt nín thin, tốn bà nước bọt của ông. Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dang-thuong-hon/514632/chuong-12.html