Sau khi bò qua đám cầu sỉ kia, tín hiệu trên điện thoại lập tức có lại, Trương Úc Giai chẳng quan tâm gì khác, trực tiếp bấm số Trương Úc Lê, sau đó chỉ chờ hắn nghe máy liền một hơi kể lại mọi chuyện.
“Làm sao em ra được? ” trọng điểm của hắn tựa hồ có chút nhầm lẫn.
Trương Úc Giai còn tưởng rằng hắn không nghe hiểu, liền nói tiếp: “thi thể Hứa Thanh vẫn còn, nhưng hình như bị người khác khống chế, nếu không giúp cô ấy…”
“Hiện tại em lập tức trở về phòng, sau đó ai gõ cửa cũng không được mở. ” người trong điện thoại vừa nói vừa thở hổn hển, giống như đang chạy như điên, tiếp theo chỉ nghe thấy tiếng ồn ào chối tai do lốp xe điên cuồng ma sát với mặt đường.
Trương Úc Giai lúc này mới nhận thấy không ổn, vội vàng xoay người nhìn lại, đám cầu sỉ xếp hàng chỉnh tề kia đã không thấy, chỉ còn lại tiếng gào thét phát ra từ cửa, u ám lạnh lẽo đến cực điểm.
“Ba ba, chúng ta mau vào đi thôi, có người xấu sắp tới. ” Cầu Cầu sợ hãi nói, tay lôi đầu của cậu, thỉnh thoảng hết nhìn đông lại nhìn tây, dường như rất sợ.
Trương Úc Giai vốn không muốn vào phòng này nữa, luôn cảm thấy nó là lạ ở đâu đó, làm cho trong lòng người ta sợ hãi, nhưng e ngại Trương Úc Lê đã căn dặn như vậy, cậu đành phải kiên trì đi về phía căn phòng kia.
Vào phòng đóng cửa lại, cậu vốn định ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-sau-lung-tui-vay/3251478/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.