Thực tế Trương Úc Lê vốn muốn chất vấn Trương Úc Giai một chút, nhưng bị cậu bất thình lình ôm như vậy, nhất thời không biết làm sao, nghĩ Trương Úc Giai từ trước tới nay chưa từng chủ động như thế, cho dù chủ động mỉm cười với hắn một cái thì cũng rất keo kiệt, hôm nay tặng hắn một lễ vật lớn như vậy, Trương Úc Lê thực sự là thụ sủng nhược kinh ( được cưng chiều mà lo sợ ),tâm trạng u ám lập tức quét sạch, cứ như vậy lặng lẽ ôm cậu, qua một thời gian thật dài, hắn mới ôn nhu vỗ lưng cậu, mở miệng nói: “Không sợ, đợi hai ngày nữa sẽ không còn xảy ra chuyện như vậy.”
Thật ra thì Trương Úc Giai hôm nay vốn không về sớm như thế, Trương Úc Lê tư lợi càn quấy đi vào giấc mộng của cậu, chính là thử xem cậu tỉnh ngộ chưa, không ngờ ý chí của cậu kém thế, ngay cả dũng khí tỉnh lại cũng không có, nhưng người như vậy vẫn sống tốt trên thế giới này, giống như đứa trẻ trong túi có kẹo, rõ ràng nó không ăn hết, nhưng vẫn để ở trong túi quần không bằng lòng cho bất cứ kẻ nào, cho nên hắn biến thành một bàn tay vô hình phía sau cậu, khi cậu không còn sức lực để đi thì lặng lẽ bảo vệ cậu, cho tới bây giờ chưa từng chán nản.
Mà Trương Úc Giai bị lời nói thình lình của hắn làm cho sững sờ, sau khi ra khỏi ***g ngực của hắn liền hỏi: “Anh biết tôi xảy ra chuyện gì?”
Trương Úc Lê không thể nào nói đây là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-sau-lung-tui-vay/3251455/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.