Tiễn mấy người kia rời đi, Trương Úc Giai liền đi tạt nước lạnh, cảm thấy chưa đã ghiền, cậu lại đổ chút nước vào trong bồn tắm, ngâm cả người vào trong, sau đó vừa ngâm nga vừa cầm bông tắm chà xát trên người, giống như làm vậy mới có thể rửa đi uế khí trên người mình.
Sau khi chà xát toàn thân vừa hồng vừa đau, cậu lại tháo nước một lần, tiếp đó yên lặng nằm ở bên trong hồi tưởng chuyện hoang đường mình gặp phải mấy ngày qua,trước trước sau sau, thế nhưng không có chuyện nào đáng tin, lúc đang thấy buồn cười, cậu đột nhiên bị hai cánh tay từ trong nước vớt ra ngoài, chưa kịp hoàn hồn thì phía sau đã đụng thẳng vào tường, mà bản thân mình hai chân dang rộng ra, áp trên ngực một người đàn ông, nhìn lại, phía dưới đã bị một”đại bác’ cứng rắn chặn lại, rất có tư thế một phát phá thành…
“Cảm ơn anh vừa rồi cứu tôi! ” Trương Úc Giai vừa lau bọt nước trên mặt vừa cố gắng giữ bình tĩnh.
Trương Úc Lê nhìn gương mặt trời sinh trắng trẻo tinh xảo kia, bởi vì hơi nước bốc lên mà hơi ửng hồng, nước chảy xuống từng giọt từng giọt từ trên sợi tóc đen cậu, đi qua đôi mắt mơ màng, đôi mi khẽ run đang luống cuống tránh né ánh mắt của hắn, đôi môi mỏng trơn hồng hơi mím, run lẩy bẩy giống như chú thỏ đợi bị làm thịt.
Nghĩ cậu hiếm khi thuận theo như thế , cho nên trong lòng Trương Úc Lê rất vui mừng, kề sát bên tai cậu, nhe răng nói: “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-sau-lung-tui-vay/3251451/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.