Từ sau khi chuyện đi vệ sinh không chùi đít xảy ra, bất cứ việc gì của Trương Úc Giai đều ẩn núp sự tham gia của Trang Minh Thần, cậu luôn cảm thấy người này chính là khắc tinh của mình, sống dở chết dở mỗi lần nhìn thấy gã đều xui xẻo, lần thứ nhất ăn bánh bị nghẹn, cậu còn chưa quên đâu.
May mà người này không phải kẻ lắm chuyện, nếu không cậu đã bị người cả tòa nhà cười chết.
Buổi tối sau khi tan ca, Trương Úc Giai theo dặn dò của Diêu Mạnh Đạt thuê xe đi tòa nhà cũ nát lần trước, lúc xuống xe tài xế kia ngay cả hai đồng tiền thừa cũng không đưa cho cậu đã chạy mất, cảm giác kia giống như là sợ hãi khi đến bãi tha ma.
TrươngÚc Giai không có phản ứng quá mức, mặc dù tòa nhà này bầu trời vẫn như cũ bao phủ một tầng sương mù dày đặc màu đen, nhưng nói thế nào thì cũng có đại sư lớn như Diêu Mạnh Đạt ở đây, cậu cảm thấy không có gì phải lo lắng.
Trương Úc Giai nhìn thấy Diêu lão đầu ở chỗ quẹo cầu thang, đi cùng còn có Dương Duẫn Trạch, tâm tình của gã tựa hồ rất kém, thấy gã chỉ nhếch nhếch khóe miệng rồi lại loay hoay với mấy cái đạo phù, cũng là Diêu Mạnh Đạt thấy cậu tới thì vô cùng hưng phấn, chẳng những hỏi han ần cần, mà còn rót cho cậu một chén trà, làm Trương Úc Giai cả người không được tự nhiên.
Sau một lúc lâu thấy trời sắp tối, mà Diêu lão đầu vẫn đông một câu tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-sau-lung-tui-vay/3251437/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.