Edit : Hiên Vũ
Mới đầu Trương Úc Giai cho là mình hoa mắt, liền nhắm mắt lại đồng thời lui về phía sau hai bước đóng cửa lại, sau đó lại mở mắt ra…
Quả nhiên lúc này lại thay đổi, nhưng không phải là biến trở về phòng khách, mà là biến thành nơi mãnh quỷ tụ tập, du hồn sắc mặt xanh hồng mang theo răng qua lại phiêu đãng khắp phòng, bọn họ ghé tai thì thầm bàn tán về cái gì, phân không rõ nhiều hay ít, một đám mặt mũi dữ tợn giống như muốn nuốt người, một trận chợt âm phong đánh tới, lạnh lẽo thâm nhập vào xương tủy, làm Trương Úc Giai bị lạnh mà tỉnh hẳn, sau đó cánh cửa đóng lại.
Cậu gần như run rẩy không thở nổi, tựa lưng ở trên cửa cố gắng há to mồm, cố gắng muốn tìm biện pháp kêu Dương Duẫn Trạch ở sát vách đến, nhưng lúc này cậu mới phát hiện mình ngay cả nói cũng không được thì đừng nói là kêu to, thật vất vả chuyển thân qua bồn rửa tay, sau đó cầm nước, vừa cố gắng trấn định, vừa kiểm tra lại cửa kia có khóa hay không, cuối cùng mò tới một vật cứng trong túi áo, trong bụng mừng rỡ, móc ra nhìn quả nhiên là điện thoại di động, cho nê lập tức bấm số của Dương Duẫn Trạch, không đợi gã nói đã quát: “Cứu mạng a, tôi, sắp bị quỷ ăn, cả phòng quỷ a, a, mau tới cứu… Tôi …”
Kết quả lời còn chưa nói hết, liền phát hiện trong gương thêm một người, giờ phút này đang lẳng lặng nhìn cậu, vẫn là đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-sau-lung-tui-vay/3251430/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.