Ánh đèn hưởng ứng chớp vài cái, theo sau là một mảnh đen kịt, ngay cả bàn tay cũng không nhìn thấy, tiếng gió bốn phía không ngừng kêu gào bên tai, cảm giác lạnh lẽo tận xương tủy bao lấy Trương Úc Giai, cậu như chìm vào biển rộng, thậm chí có thể cảm giác được nước đang tràn lên bắp đùi.
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tôi không cố ý, tôi chỉ là sợ, sợ anh mà thôi… ” Trương Úc Giai vừa vùng vẫy vừa căng giọng hô to, chỉ hi vọng thằng cha đang gào thét kia có thể bình tĩnh trở lại .
Trương Úc Giai vốn cho rằng trên thế giới này không có gì bình tĩnh không thể giải quyết, nhưng suy nghĩ của cậu chỉ dừng trên phương diện nhân loại, đối với quỷ mà nói quả thực là lời vô căn cứ, nhất là lệ quỷ.
Nhưng Trương Úc Giai không biết, cậu vẫn kiên trì khai thông hắn, có lẽ đây là phương thức vùng vẫy duy nhất, bởi vì toàn thân cậu đều bị lạnh lẽo bao lấy, ngay cả đầu ngón tay cũng không nhúc nhích được, mà nước lạnh tận xương cốt kia đã sắp lấp đầy tim của cậu, mùi hôi thối từ nó quả thực khiến cậu muốn chết đi được, thậm chí còn cảm thấy trong nước có dị vật, loại mơ hồ khiến cậu sợ hãi đến cực hạn.
Một lát sau, Trương Úc Giai cảm thấy toàn thân đều có gì đó ngọ nguậy, từng chút từng chút như đỉa, điều này không khỏi khiến cậu hoài nghi những dị vật trôi nổi lơ lửng kia chính là giòi bọ, sau đó càng lúc càng nhiều, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-sau-lung-tui-vay/3251426/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.