Toàn thân bị cự mãng quấn không thể động đậy một chút, Văn Kinh nhắm hai mắt lại, kiệt lực trấn tĩnh.
Đúng lúc này, trong đầu đột nhiên hiện ra một tin tức.
[Tin tức hệ thống: Ký chủ đã 30 ngày không tiến vào hệ thống, xin hỏi có gì cần giúp đỡ không?]
Dù tính cách Văn Kinh luôn tốt, lúc này cũng nhịn không được muốn mắng người.
Không thấy ông hiện tại đang ở ranh giới sinh tử à?! Mày nói phải giúp cái gì?
Trong đầu lại xuất hiện một tin tức.
[Tin tức hệ thống: Ký chủ đang ở ranh giới sinh tử, hệ thống không có khả năng làm gì. Hệ thống đang tiến hành thăng cấp, đại khái 24 giờ sẽ hoàn thành.]
Mười vạn con ngựa điên cuồng chạy qua lòng Văn Kinh.
Cậu cố gắng bình tĩnh hô hấp.
Càng giãy dụa, mãng xà càng quấn chặt, chết càng nhanh.
Đúng lúc này, da rắn lạnh lẽo dán lên mặt, rất lạnh.
… Hôm nay quả thật phải trở thành vật trong bụng cự mãng sao?
Tim đập điên cuồng, Văn Kinh siết chặt hai tay, thầm nói mạng ta thôi rồi! Đợi thêm một lát, đau đớn trong dự liệu không đến, chỉ cảm thấy thân rắn đang quấn mình đang không ngừng run rẩy, co giật.
Đột nhiên, da rắn lạnh lẽo trên mặt biến mất.
Văn Kinh mở mắt ra, chỉ thấy đầu rắn dừng cách mặt mình một tấc, nhẹ lay động.
… Chuyện gì đây?
Thấy thức ăn quá kích động hưng phấn, không biết nên cắn từ chỗ nào?
Dần dần, thân hình cự mãng lại thả lỏng, trượt xuống khỏi người cậu, cuộn thành một cục lớn dưới đất. Nó uốn lượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-noi-xau-su-huynh/198871/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.