Du Tự tức đến ngực phập phồng: “Chỉ biết bảo vệ hắn, nếu không phải vì hắn gây ra chuyện năm đó, ngươi cũng không đến mức rơi vào cảnh ngộ thế này!”
Văn Kinh hoang mang hỏi: “Năm đó phát sinh chuyện gì?”
Quân Diễn Chi mím chặt môi.
Du Tự cười lạnh một tiếng: “Năm đó sau khi ngươi phi thăng thành tiên, hắn vẫn đang ở kỳ độ kiếp chưa độ được. Sau khi ngươi thành tiên cần bế quan ba năm năm để củng cố tu vi, lúc vừa xuất quan lại gây ra chuyện. Sở dĩ ngươi bị trục xuất đến thế tục giới mấy ngàn năm, toàn bộ là vì hắn. Ngươi còn không nỡ giết hắn!”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Du Tự híp mắt: “Năm đó lúc ngươi xuất quan, đúng lúc Mộc Cẩn tử sắc ba ngàn năm nở một lần. Tử Vi đại đế đặc biệt thích loại hoa này, bèn mời chúng tiên đến thưởng ngoạn, ngay cả tiểu tiên vừa vào tiên giới cũng không ngoại lệ. Mộc Cẩn tử sắc này sinh trưởng ở chỗ giao giới của thượng linh giới và thiên giới, nhưng Tử Vi đại đế dẫn chúng tiên thưởng ngoạn, trong thượng linh giới làm sao có người dám quấy nhiễu hưng trí của ngài? Vậy mà, con rắn không biết trời cao đất dày này lại đi!”
“Đi tìm Thanh Hư Tử?”
“Tu tiên có ba trọng thiên kiếp, người khác độ kiếp, đều là độ lôi kiếp, điện kiếp, phong kiếp, hắn thì hay lắm, lại là tình kiếp! Hắn vốn có tư chất thần tu, lại đúng lúc thiên kiếp giáng xuống, không thể khống chế tâm ma trong người, để tình cảm lan tràn.”
Văn Kinh nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-noi-xau-su-huynh/1335920/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.