Đệ tử Bắc Nhạn phong sớm đã đợi ở dưới núi.
Đứng từ xa Văn Kinh đã thấy Du Tự đang ngậm một cọng cỏ khô, nhếch miệng như cười như không. Cậu đáp xuống, hai người trao đổi ánh mắt “ngươi cũng đi à”, coi như một chào hỏi.
Phong chủ Bắc Nhạn phong muốn luyện “Dục Đương Đan”, thảo dược đã tìm suốt mấy chục năm, nhưng vẫn thiếu hai gốc không tìm được. Nhưng y đã biết Cổ Kính Phái có hai gốc thảo dược đó từ lâu, chỉ là vẫn không thể tìm được cơ hội cầu dược.
Lần này Cổ Kính Phái xảy ra chuyện, phong chủ Bắc Nhạn phong đã đích thân đến cầu Quân Diễn Chi, bảo hắn nhân cơ hội này xin hai gốc thảo dược đó. Quân Diễn Chi thuận nước tạo ân tình, đáp ứng ngay. Thế là, Bắc Nhạn phong hào phóng phái ra bốn đệ tử trúc cơ hộ tống cùng đi.
Văn Kinh cùng Du Tự nửa đêm đi xem chuyện xấu của Văn Nhân Mộ, cũng chỉ là chuyện bảy ngày trước, nhưng trên cảm giác thì đã qua rất lâu. Trong lòng cậu có chút cảm khái, thật là biển cả nương dâu, như cách một đời.
Một người muốn thành thục, quả nhiên là phải do từng trải mà ra.
Về mặt ý nghĩa, công phu của Quân Diễn Chi rất lớn, khó thể ước lượng.
Quân Diễn Chi vẫn mặc thanh sam, khí chất thanh nhã như thường, nhưng lại mơ hồ có cảm giác xa cách. Ai cũng nói hắn là người nhìn xa được chứ không thể tiếp cận, không ai dám tùy ý thân cận, đúng là rất thích hợp.
Nếu là trước kia, Văn Kinh nhất định sẽ sùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-noi-xau-su-huynh/1335893/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.