Mười người nắm tay nhau thành một vòng, Văn Kinh nhắm mắt lại, một vòng sáng mãnh liệt bao phủ thân thể họ.
Đột nhiên, ngũ cảm biến mất, dạ dày cuồn cuộn cảm giác muốn nôn, trong thức hải truyền tới tiếng gió vù vù, chỉ cảm thấy không ngừng cuộn trào. Lát sau, xúc cảm trên tay trở về đầu tiên, mơ hồ nghe thấy tiếng thét gào và tiếng binh khí va chạm, nhưng lại giống như bị bọc trong chăn, tắc nghẹn không nghe rõ ràng.
Không kịp phòng bị, thân thể đột nhiên rơi xuống.
Tay Văn Kinh bị kéo chặt, hai người bên cạnh bay về hai hướng khác nhau, gần như muốn xé đôi cậu. Cậu lập tức rút tay trái ra, nắm chặt cánh tay bên phải.
Tiếng thét gào xung quanh đột nhiên rõ ràng, vang lên bên tai, Văn Kinh ngã xuống đất. Đầu cậu va mạnh lên tảng đá, không kịp phòng bị, lập tức một trận đau đớn. Tiếp theo, một thân thể nặng nề không lưu tình đè lên người cậu.
Dạ dày Văn Kinh cuộn trào kịch liệt, giống như bị đè dẹp, đau không muốn sống.
Giọng nói lạnh lẽo của Hạ Linh truyền đến từ phía trên: “Đệ kéo ta làm gì!”
Văn Kinh choáng váng buông tay hắn ra: “Xin, xin lỗi nhị sư huynh, đệ căng thẳng.”
Hạ Linh võ lực cao nhất, kéo hắn dễ giữ mạng nhất.
Mấy đạo linh khí bay đến như lưỡi dao, quả nhiên bị Hạ Linh nhẹ nhàng đánh tan.
“Đệ ra ngoài.” Hạ Linh lạnh lùng nói một câu, lập tức lao vào trong hỗn chiến.
“Vâng!” Văn Kinh đứng bật dậy.
Hạ Linh nói đơn giản, hàm ý là: Đệ ra ngoài, tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-dam-noi-xau-su-huynh/1335858/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.