Yêu một người đã không còn yêu mình quả thực rất khổ sở. Mấy năm trước, anh và cô yêu nhau. Khi đó cô còn trẻ, tính khí trẻ con, lại không biết tự chăm sóc cho mình. Cô lúc nào cũng ỷ lại vào anh. Một người rất lộn xộn, một người trời sinh đã nghiêm túc. Khác biệt quá lớn, cuối cùng anh không thể tiếp tục chăm sóc cô, anh không thể bỏ qua cơ hội lớn trong công việc của mình. Anh nhất quyết chia tay, cô lại nói nhất định chờ anh về.
Ngày anh đi, trái tim cô như vụn vỡ, lí trí vẫn mang một tia hi vọng mơ hồ. Năm tháng trôi qua, cô như biến thành một người khác. Đoạn tình yêu mà cô vẫn chấp nhất, thực sự đã thông suốt rồi. Cô sẽ cố gắng phải quen với hiện tại. Cô của bây giờ đã không còn là một người yếu đuối, cô có thể tự chăm sóc cho bản thân, cô cũng rất hài lòng với cuộc sống này.
Cô không hận anh, chỉ là không còn yêu anh nữa. Là anh đã dạy cô trưởng thành, mà giờ lại hối hận quay lại tìm cô, một lần nữa theo đuổi cô. Anh quyết tâm chờ cô cho anh cơ hội, tình nguyện chịu đựng mọi thứ để có thể gần cô. Cuối cùng, vẫn chỉ có một người có thể khiến cô một lần nữa loạn nhịp. Là anh!