Ngạn Tiếu thẩn thờ, trái tim anh một lần lại một làn nhói lên, anh ngã ngồi xuống sàn nhà, đưa tay nhặt lại những mảnh giấy đã bị xé vụn “Xin lỗi… Ngải Mễ, lẽ ra ngày trước, anh không nên giữa lấy em ở bên cạnh anh, dù anh biết em sẽ phải chịu khổ, nhưng là vì anh ích kỷ, bởi vì chỉ có em mới thật lòng yêu thương anh, xin lỗi, Ngải Mễ”.
Ngải Mễ nhắm chặt hai mắt mình, ép nước mắt chảy xuống, sau đó lại nhìn anh một hồi lâu, giọng cô dịu lại “Em chưa từng hối hận khi quyết định đi cùng anh, bởi vì khi đó, trong lòng anh chỉ có em, chỉ yêu mỗi em, cho đến bây giờ, Ngải Mễ cũng chưa bao giờ ngừng yêu anh, nhưng em không chấp nhận được trong trái tim anh có một người khác không phải em, đừng bao giờ đem em đặt cùng một vị trí với cô ấy”.
Ngải Mễ xoay lưng bỏ đi, cô quẹt nước mắt, giọng bình thản “Trừ khi em biến mất, nếu không, người phụ nữ đứng bên cạnh Ngạn Tiếu, chỉ có thể là Ngải Mễ, mười năm, hai mươi năm, hay năm mươi năm nữa, cũng chỉ có thể là Ngải Mễ”.
Ngải Mễ giam mình trong căn phòng trọ cũ, lạnh lẽo. Nơi mà trong quá khứ, từng có sự ấm áp của Ngạn Tiếu, từng chứa đựng khoảng thời gian đẹp đẽ, thiêng liêng của bọn họ.
Ngạn Tiếu đã lựa chọn Lâm Dĩ An, cô gái trẻ trong sáng và đầy sức sống, anh đã chọn bắt đầu lại cùng cô ấy, để có thể được một lần nữa yêu thương cuồng nhiệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-da-cung-em-di-qua-thanh-xuan/1932610/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.