Dâu nói rằng, tôi đừng sợ...
Dâu nói rằng, em luôn tin tưởng tôi...
Em vẫn như vậy kể cả khi đã biết về những gì tôi cố gắng che giấu. Trên băng ghế đá lạnh lẽo trong công viên, lần đầu tiên tôi kể cho Dâu nghe câu chuyện mà tôi chưa từng nói với ai.
Năm lớp 10, mang dáng vẻ của cậu thiếu niên mới lớn đầy kiêu ngạo, tôi bước vào lớp chọn khối Tự Nhiên. Lớp chọn bao gồm hai nhóm đối tượng: học sinh giỏi, có năng lực và học sinh giàu.
Kiệt là một thằng rất thích cười, nó thân thiện và hiền như cục đất. Chính vì tính cách này mà đầu năm học, nó bị một đám con trai khác trong lớp bắt nạt.
Tôi bắt đầu chơi với Kiệt khi tình cờ bắt gặp cảnh nhóm bắt nạt đứng chắn đường về nhà của nó. Do không thể chịu được cách cư xử của mấy thằng trong đám này nên tôi đã đứng ra bảo vệ Vũ Kiệt. Tôi còn đặc biệt dặn dò nó, lần sau đám nhà giàu đó mà bắt nạt Kiệt, cứ gọi cho tôi!
Khi đã chơi thân với Kiệt, tôi mới biết gia cảnh nhà Vũ Kiệt cũng rất khó khăn, bố nó nghiện cờ bạc, mẹ thì ốm yếu. Một mình Kiệt phải gồng gánh gia đình cùng số tiền trợ cấp hàng tháng ít ỏi. Đám công tử nhà giàu càng dựa vào điều này mà buông những lời khó nghe, khiêu khích Vũ Kiệt trong lớp, đương nhiên là sau đó tôi đã xử lí cả đám để khiến chúng không dám hé thêm một lời nào.
Kiệt và tôi thường hay chơi bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-da-cham-soc-bong-hong-nha-ben-/3578983/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.