Tôi trở về nhà cũng là lúc ánh đèn đường đã bật khắp nơi. Cả cơ thể lúc này cần được tắm rửa sạch sẽ sau buổi đi chơi không biết mệt mỏi ngày hôm nay.
"Con về rồi!"
Vừa cất giầy vào hộc tủ, tôi vừa thông báo. Không biết giờ này bố mẹ đã đi làm về chưa nhỉ?
"Trang à cháu?"
Chất giọng nhẹ nhàng của bác cả vang lên khiến sự vui vẻ trong lòng tôi trầm xuống. Tôi ép bản thân bước vào phòng khách, nơi có rất nhiều người đang ngồi. Bác cả nở nụ cười dịu dàng:
"Về muộn thế? Ăn gì chưa?"
Tôi lắc đầu nhẹ, một lần nữa cất lời chào như robot:
"Cháu chào bà nội, cháu chào bác cả!"
Lần thứ hai trong tháng họ đến nhà tôi rồi.
Bà nội vẫn như cũ, giữ dáng vẻ lạnh lùng của mình, coi tôi như không khí, từ từ uống một ngụm trà.
Lúc này, mẹ mới rụt rè lên tiếng:
"Trang, con về phòng thay đồ tắm rửa rồi xuống ăn cơm. Bố con hôm nay bận rộn ở bên xưởng nên về muộn!"
Tôi gật đầu, nhanh chóng trở về phòng. Hạ cặp sách trên vai xuống, tôi thả người vào chiếc giường êm ái của mình, chẳng rõ từ bao giờ sự mệt mỏi đã xuất hiện.
Khi tôi xuống nhà lần nữa, Đỗ Minh Quân - anh họ tôi đã tới. Hắn liếc nhìn tôi, nở một nụ cười đắc ý rồi ngồi vào bàn ăn. Bà nội thấy cháu đích tôn tới thì vội vàng kéo tay anh ta, hỏi han đủ điều. Mẹ tôi đang mang khay thịt heo sữa quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-da-cham-soc-bong-hong-nha-ben-/3578976/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.