"Tích tắc"
Tiếng đồng hồ vang lên trong phòng thi khiến mọi thứ càng trở nên căng thẳng, tôi cảm giác như ngón tay cầm bút tê rần, đau nhói. Kết thúc giờ thi, bầu không khí trầm xuống, các giám thị ôm từng tập bài bước ra khỏi lớp. Tôi gục xuống bàn, thả lỏng tâm trạng mệt mỏi đeo bám từ tối hôm qua.
Khi tôi ra sân sau lấy xe, lúc này bầu trời cũng đã tối. Những ánh đèn vẫn sáng lên từ phòng giáo viên. Các thầy cô đang phải ngồi lại chấm bài để nhanh chóng lọc ra các thành viên cuối cùng.
Lâm và Kiên tạm biệt trước, rồi cùng nhau về. Trang vỗ vai tôi động viên nhưng ánh mắt nó thoáng qua nét lo lắng. Dù gì cũng là chặng cuối, chúng tôi đều đã cố gắng cho kì thi này nên chẳng có ai muốn việc bị loại khỏi đội tuyển xảy ra cả.
Chờ đợi điểm số chưa bao giờ là dễ dàng, cả đêm tôi cứ trằn trọc, mãi chẳng thể ngủ yên. Đôi lúc đột ngột bừng tỉnh, tôi liền vội đưa tay xem điện thoại có thông báo gì không, đáp lại chỉ là màn hình điện thoại im lặng.
7h sáng ngày tiếp theo, tâm trạng của tôi vẫn lơ lửng trên cành cây. Tiếng trống tiết đầu vừa vang lên, các đội tuyển đã được thầy cô tập hợp. Cô Phương đứng trên bục giảng ở phòng học dãy A2, nhìn các thành viên đội tuyển Ngữ Văn, nhẹ nhàng nói:
"Cô biết, thời gian qua các em đều rất cố gắng! Nếu có thể, cô rất muốn cho tất cả cùng đi thi Thành Phố nhưng tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-da-cham-soc-bong-hong-nha-ben-/3578974/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.