Thời cấp 2, tôi bắt đầu được mẹ cho tiền để mua đồ ăn sáng nhưng tôi không dùng số tiền vào đúng mục đích mà bí mật tiết kiệm lại để mua mấy cuốn truyện tranh. 
Nguyễn Gia Huy biết tôi nhịn ăn sáng nên mỗi lần chở tôi đi học sẽ mua bánh bao cho tôi vì anh ta biết tôi đặc biệt thích ăn chúng. Nhưng sau này tôi không còn muốn Nguyễn Gia Huy chở tôi đi học nữa nên những bữa ăn sáng cũng thưa thớt dần. Lần này là lần đầu tiên kể từ sau quãng thời gian tôi quyết định tự đến trường học, Nguyễn Gia Huy lại mua bánh bao cho tôi. 
Cắn miếng bánh xá xíu cuối cùng, tôi bước vào lớp. Ngay lập tức, Đỗ Minh Trang và Phạm Trung Kiên đã lôi tôi vào chỗ ngồi, bắt đầu kể lể: 
"Trịnh Hải Vy vừa oang oang cái mỏ của nó bảo mày bắt cá hai tay đấy" 
Tôi tròn mắt ngạc nhiên, miếng bánh kim sa đầu tiên vừa nuốt xuống bỗng mắc nghẹn ở cổ họng. Phạm Trung Kiên ngay lập tức tra hỏi: 
"Sáng nay mày đi học với anh Gia Huy à?" 
Tôi khó khăn gật đầu, tay vô thức vỗ ngực. 
Vừa hay lúc này Trần Đức Hải bước vào lớp, thấy khuôn mặt khó ở của tôi nó rút chai nước ở sau cặp ra, đưa tới trước mặt: 
"Ngọc Anh bị nghẹn à, uống nước đi này, tao mới mua, chưa uống đâu!" 
Tôi như thấy được cái phao cứu sinh liên tục gật đầu thay cho lời cảm ơn rồi đón lấy chai nước. 
Trần Đức Hải vừa vào chỗ, Phạm Trung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-da-cham-soc-bong-hong-nha-ben-/3578944/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.