Ngôn Mặc nhìn bứcthư cầm trong tay , xác định đúng thật là ở nhà để xe , sau đó liền yêntâm chờ đợi . Buổi sáng cô nhìn thấy một phong thư đặt trên bàn học ,Ngôn Mặc vừa liếc qua đã biết đây là một bức thư tỏ tình , đối phươnghẹn cô gặp mặt ở nhà để xe vào giữa trưa . Ngôn Mặc suy nghĩ đi suy nghĩ lại cuối cùng vẫn quyết định gặp mặt nói rõ cho đối phương thì tốt hơn .
Không ngờ vẫn là cô tới trước , Ngôn Mặc ngồi đợi trong nhà đểxe một lúc thì thấy một nam sinh đang chạy nhanh về phía cô , sau khidừng lại còn không ngừng thở hồng hộc , lúc lên tiếng cũng có phần đứtquãng : “Thật ngại , vừa rồi thầy giáo tìm mình có việc , mình thật sựkhông ngờ được sẽ bị giữ lại lâu như vậy , thật xin lỗi!” Nam sinh không ngừng cúi đầu giải thích với Ngôn Mặc , Ngôn Mặc cũng không cảm thấysao , chỉ bình thản lắc đầu.
Sau khi nam sinh kia bình ổn lại ,bỗng có chút khẩn trương nhìn Ngôn Mặc , không biết nên nói gì ngay lúcnày , ngượng ngùng gãi gãi đầu , ánh mắt mơ hồ bất định . Ngôn Mặc cẩnthận đánh giá cậu ta một lượt , nhận ra câu ta là ủy viên thể dục củalớp 1 , lúc đại hội thể thao cậu ta và Nam Cung Nguyên đều náo động nhưnhau . Ngôn Mặc thấy cậu ta mãi không mở miệng , cô quyết định vẫn là do mình làm rõ trước : “Mình tới chỗ hẹn là muốn nói , thư của cậu mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cuu-vot-ai/2096405/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.