"Đây là bạo lực giađình." Nam Cung Nguyên quay sang nói với mẹ Ngôn Mặc từng chữ một "Chodù cậu ấy là con gái bác , bác cũng không thể làm như vậy"
Mắtmẹ Ngôn Mặc đỏ lên nhìn cậu nam sinh cao lớn trước mặt , đột nhiên bàbật cười , cười đến mức âm trầm đáng sợ , bà chống nạnh lạnh lùng nói :"Mày trưởng thành rồi , cứng cánh lại muốn học tìm đàn ông đến đối phốmẹ mày . Được , mày biến đi , cút , tao không muốn nhìn thấy mày nữa ,vĩnh viễn đừng có quay về đây !"
Nói xong , bà đẩy Nam Cung Nguyên ra , hung dữ trừng mắt nhìn Ngôn Mặc , bước nhanh trở về phòng , nặng nề đóng sập cửa lại .
Ngôn Mặc ngơ ngác nhìn cánh cửa đóng chặt kia , đã bao nhiêu lần nghĩ muốnchạy trốn khỏi cái nhà này , nhưng cô lại không thể quyết tâm làm được . Bởi vì , người bên kia cánh cửa dù sao cũng là mẹ cô , bà chảy một dòng máu giống cô , mang thai mười tháng sinh ra cô . Thế nhưng đến cuốicùng cô vẫn phải đi đến một bước này , chỉ như vậy đã bị đuổi ra khỏinhà. "Ngôn Mặc" Nam Cung Nguyên nhỏ giọng ở bên cạnh kêu tên cô , nhìnthấy dáng vẻ cô đơn như vậy của cô , cậu rất buồn , nhưng lại không biết nên nói gì mới tốt .
Ngôn Mặc thẫn thờ quay đầu , đôi mắt toxinh đẹp không đeo kính , tinh khiết trong suốt lập tức khiến thần trícủa Nam Cung Nguyên hốt hoảng , cậu cảm thấy mặt mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cuu-vot-ai/2096395/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.