Ngôn Mặc đóng gói tấtcả hành lý lại cẩn thận , thu dọn xong đồ đạc , không có chút lưu luyếnnào mang theo hai túi lớn đi ra khỏi phòng .
Mẹ cô đứng ở cửa lạnh lùng nhìn cô đi qua mặt mình , khom người xuống đi giày.
"Nghỉ hè con sẽ sống ở đó , khi nào khai giảng con sẽ về. Trong khoảng thờigian này chắc sẽ không về nhà." Ngôn Mặc vừa đi giày vừa nói về hướng mẹ đứng một bên .
Mẹ cô im lặng hồi lâu.
Ngôn Mặc đứng dậy , một lần nữa xách túi lên , cúi đầu thấp giọng nói : "Con đi đây"
"Tốt nhất là đừng có trở về nữa" Ngữ khí của mẹ cô đột nhiên sắc bén chóitai , giống như tiếng sấm vang lên trong phòng , san sát vào lông tơ của người khác. Bà nói xong còn dùng bả vai huých Ngôn Mặc một cái thậtmạnh , bước đi về phòng của mình .
Ngôn Mặc không đứng vững , tý nữa lui về phía sau hai bước , cô ngẩng đầu nhìn quanh phòng khách mộtlần , ở nơi này không nhớ ra có chút gì đó lưu lại cảm giác tốt đẹp vớicô , thu hồi tầm mắt , cô cầm lấy túi dứt khoát đi ra khỏi nhà.
Trong khoảng khắc đóng cửa lại , Ngôn Mặc cảm nhận được bầu không khí tự dođang tranh nhau ùa về phía mình . Ít nhất là vào trong mùa hè như thếnày.
Sau khi rời nhà đi , Ngôn Mặc liền sống thẳng trong quánbar . Cô dự định cả kỳ nghỉ đều ở quán . Thứ nhất là vì ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cuu-vot-ai/2096388/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.