Dung An Trúc từ từ tỉnh lại, thấy nam nhân quy củ quỳ trên giường. Chỗ phía sau vẫn rất đau, nhưng cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái, hẳn là đã được rửa sạch và bôi thuốc.
Trên vai Tiêu Luân cũng dán băng gạc.
“Thực xin lỗi!” Tiêu Luân dập đầu xuống giường, động tác động đến vết thương ở bả vai, nhưng là một tiếng cũng không dám kêu.
“Lấy dao đến đây”. Dung An Trúc thanh âm khàn khàn nói.
“Đừng a!” Tiêu Luân kêu thảm thiết.
“Cái tai hoạ kia không cần cũng được”. Dung An Trúc mặt không thay đổi nói.
“Tôi thật sự sai rồi!” Tiêu Luân lại dập đầu một cái nữa.
“Được, vậy không cắt của cậu”. Dung An Trúc khoát tay.
“A? Thật sao?” Tiêu Luân mừng rỡ.
“Cắt Tiêu Kiệm”. Dung An Trúc mặt không đổi sắc.
“…. Được!”
……
“Kỳ thật, lúc sau cậu cũng có cảm giác đúng không?”
“Cút”.
“Cương như vậy, cũng bắn rồi đó thôi….”
“…. Cậu cũng không phải không thể kiềm chế, kỳ thật chính là muốn thử như thế một lần có đúng không?”
“Tôi cút”.
Dung An Trúc nằm trên giường nghỉ ngơi hai ngày, người phát sốt, chỉ có thể ăn thức ăn lỏng, Tiêu Luân chuyên tâm hầu hạ, ngay cả công ty cũng không đi. Mãi về sau Tiêu Luân đồng ý để cho y ở trên một tháng, y muốn chơi kiểu nào hắn cũng tuyệt đối phối hợp, Dung An Trúc lạnh lùng nhìn một cái, Tiêu Luân tự động thăng lên thành hai tháng.
Hai ngày sau Dung An Trúc có thể xuống giường, đuổi Tiêu Luân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cuu-sinh-tinh/2460181/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.