Edit: jen
Máy quay được đẩy tới trước mặt Trương Trọng Tuân, tấm slate được giơ lên che mất một bên mặt của hắn.
Đánh slate xong, Trương Trọng Tuân lập tức nhập vai, đối mặt với camera tối đen, trìu mến nói: "Bạn học này, em đến từ đâu?"
Khương Dao ở bên kia, đối mặt với một máy quay khác, chớp chớp mắt hoa đào, đáy mắt long lanh nước.
Cô nhẹ nhàng cắn môi dưới, đè nén sự kích động trong lòng: "Thành Tấn, cuối cùng em cũng tìm được anh."
Trương Trọng Tuân mỉm cười nhẹ, giơ tấm danh thiếp trong tay lên: "Xin lỗi, tôi không quen biết em."
Khương Dao nao nao, sau đó cúi đầu nhìn tên trên tấm danh thiếp: "Đúng là Thành Tấn rồi mà, em từ nhà Minh đến tìm anh đây."
Trương Trọng Tuân khẽ nhíu mày, cất danh thiếp vào túi áo sơ mi, có vẻ hơi bất lực trước trò đùa này: "Bạn học này, tôi là giáo sư khoa Vật lý, không nghiên cứu lịch sử."
Đạo diễn ngồi sau máy quay giơ tay OK: "Thế này là ổn rồi, lát nữa quay thêm lần nữa."
Ra khỏi set quay, thợ trang điểm vội vã đến chỉnh trang, sửa lại tóc tai.
Khương Dao tranh thủ thời gian ăn chocolate để bổ sung năng lượng, khuỷu tay tùy ý chống lên bàn, nhìn xung quanh bằng ánh mắt đờ đẫn.
Trương Trọng Tuân khoanh hai tay, nhìn Khương Dao cười nói: "Thế nào, cũng có dáng vẻ trí thức chứ?"Khương Dao liếm chocolate trên môi, đảo mắt, nghiêm túc nhìn Trương Trọng Tuân, sau đó cười một tiếng: "Đàn anh, anh nói nghiêm túc hả?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-khong-duoc-dung-vao-giao-su-quy-cua-tui/3649319/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.