Edit: jen🎀
Khương Dao mặc ít quần áo.
Bên ngoài đột nhiên gió thổi mạnh, chiếc áo len không ngăn được, cô run rẩy vì lạnh.
Vừa lên xe, cô đã run rẩy dữ dội, liều mạng xoa xoa tay.
Mùa đông ở Đế Đô không phải thứ người bình thường chịu được, nhưng nghề nghiệp của họ về cơ bản luôn phải tạm biệt quần áo dày ấm, phải lấy cái đẹp làm chủ.
Liễu Ức Nhất nhanh chóng bật điều hòa nhưng phải một lúc sau hơi nóng mới tản ra.
Xe khởi động, hai người ngồi dựa vào ghế chờ đợi.
Đang là mùa đông, xe bị đông cứng ngắc nên phải mất năm phút khởi động, giảm tốc độ.
"Sao ba cậu không mua xe cho cậu?" Liễu Ức Nhất nhìn Khương Dao ngồi bên phải.
Khương Dao thở vào lòng bàn tay, khụt khịt mũi rồi trả lời: "Tớ không biết lái."
Liễu Ức Nhất kinh ngạc nhướng mày.
Hiện nay không có nhiều người không biết lái xe, cô ấy chỉ mất một tháng đã học được.
"Hồi nhỏ bị tai nạn ô tô nhỏ, sau này rất sợ lái xe, dù sao phương tiện công cộng, tàu điện ngầm đều thuận tiện, lái xe làm gì." Khương Dao giải thích.
Nói vậy cũng đúng.
Khương Dao muốn ngồi xe cũng không thể không tìm được tài xế.
Liễu Ức Nhất gật đầu đăm chiêu một cái, lấy tay kéo kéo tờ giấy bình an treo trên cửa sổ xe.
Khương Dao nghiêng đầu nhìn cô ấy: "Tớ hỏi cái này được không, người bạn này của cậu là người lần trước ở khách sạn..."
"Phải."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-khong-duoc-dung-vao-giao-su-quy-cua-tui/3515058/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.