Edit: jen🎀
Khoảng hai tiếng sau, Khương Dao ngủ mơ mơ màng màng, Liễu Ức Nhất mới gửi tin nhắn cho cô.
"Tôi không sao, vừa nãy có chút mâu thuẫn với nhân viên công tác."
Khương Dao cố gắng mở to đôi mắt ngái ngủ, nhìn một lúc lâu mới dần dần phục hồi ý thức.
Ồ, hóa ra là có chút xích mích với đối tác.
Chuyện này trong giới rất bình thường, vốn sự hợp tác giữa đôi bên là một cuộc giằng co, có một số thương hiệu lớn rất ngạo mạn, huênh hoang, nếu nghệ sĩ trưng ra bộ mặt không thèm quan tâm thì cơ bản sẽ sụp đổ.
Khương Dao cảm thấy Liễu Ức Nhất có tính cách không quan tâm đến bất cứ ai.
Cho nên cái công ty Chu Bái Bì kia rốt cuộc nghĩ thế nào mà lại để cô ấy đi theo bàn chuyện làm ăn.
Lúc này, cô thực sự đã nghĩ như vậy.
Khương Dao nằm trên giường, chống khuỷu tay lên gối, nói với Liễu Ức Nhất: "Vị bá vương hoa này, đừng để người ta sinh thù, tra ra sự thật cậu không phải tiểu bạch hoa."
Đợi một lát, Liễu Ức Nhất vẫn không trả lời.
Khương Dao nằm xuống ngủ một lúc, ngủ đến tận lúc bị Phùng Liên gọi dậy đi trang điểm.
Vừa ra ngoài, Phùng Liên ngập ngừng, muốn nói lại thôi: "Dao Dao, tối qua em ra ngoài làm gì?"
Khương Dao dùng ánh mắt kỳ quái nhìn anh ta, nghi hoặc nói: "Sao anh biết em ra ngoài?"
Phùng Liên sờ mũi, làm bộ nhìn lên trần.
Cái trần này trắng ghê, đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-khong-duoc-dung-vao-giao-su-quy-cua-tui/3515055/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.