Edit: jen🎀
Bước ra khỏi gian trong, cảm giác như từ thế giới hư ảo trở về không gian thực trong một giây.
Ánh mắt Khương Dao sáng ngời, nhẹ nhàng kéo ngón tay út của Quý Nhược Thừa: "Quý Nhược Thừa, anh là người thật đúng không."
Quý Nhược Thừa nghiêng mặt nhìn cô, híp mắt hỏi ngược lại: "Nếu không thì?"
"Vậy anh có thể cởi một nút áo sơ mi không?"
Quý Nhược Thừa: "..."
Khương Dao chớp chớp mắt, vẻ mặt tràn đầy khát vọng.
Anh biết cô thích dáng vẻ nào, nhưng mà bắt anh tự tay cởi ra, gánh nặng tâm lý có hơi lớn.
"Em sắp phải vào đoàn phim rồi, mười ngày nửa tháng không gặp được."
Miệng lưỡi Khương Dao ra đòn sát thủ, Quý Nhược Thừa dễ mềm lòng nhất, Khương Dao nghiền ngẫm rất lâu mới đi đến kết luận này.
Cho nên cuối cùng, thầy Quý vẫn thỏa hiệp.
Anh lặng lẽ giơ tay lên chạm vào chiếc cúc đen trên cổ áo sơ mi, sau đó dùng lực nhẹ nhàng, cổ áo rộng mở.
Da mặt anh mỏng, làm xong hành động này thì mặt đỏ bừng như vừa từ phòng xông hơi ra.
Khương Dao nhịn cười, vô cùng hài lòng: "Thầy Quý, giáo sư Quý, nhà vật lý học Quý, anh rất đẹp trai." Âm cuối có chút ái muội, hơi thở nhẹ nhàng.
Quý Nhược Thừa: "..."
Con gái giống như Khương Dao, đem mấy chữ "Em muốn hạ gục anh, giày vò anh, cùng anh lên giường, đi đến thiên trường địa cửu" viết rõ ràng lên mặt, thật sự không nhiều lắm.
Quý Nhược Thừa đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-khong-duoc-dung-vao-giao-su-quy-cua-tui/3498619/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.