Edit: jen🎀
Thấy động tác của Khương Dao, Quý Nhược Thừa hơi mất tự nhiên rời mắt đi, vành tai hơi nóng lên.
Anh nhanh chóng đứng thẳng dậy, ngón tay dính bụi trên bàn.
"Em đến đây để làm gì?"
Quý Nhược Thừa rút khăn giấy ra lau ngón tay, có lẽ là do tay anh đổ mồ hôi, ma sát khiến đầu ngón tay nóng lên.
Khương Dao từ trên bàn bò xuống, quần áo xõa xuống canh, canh gầy gần bằng cánh tay của Quý Nhược Thừa.
"Tới trả lại quần áo."
Cô nói một cách chính trực, giơ chiếc túi trong suốt trên tay lên.
Thật ra Quý Nhược Thừa cũng biết cô tới đây là vì cái gì, anh chỉ là không biết làm sao hoàn thành nhiệm vụ Phùng Liên giao, nên lúc này nhìn thấy Khương Dao, anh hơi đau đầu.
"Ừ, cảm ơn."
Anh đi từ trên bục xuống, đến trước mặt Khương Dao, đưa tay nhận lấy chiếc áo sơ mi trắng.
Không lấy được.
Quý Nhược Thừa dừng một chút, sau đó ngước mắt nhìn Khương Dao.
Khương Dao đón nhận ánh mắt của anh, vẻ mặt trở nên hơi nghiêm túc: "Thầy Quý, lát nữa thầy có bận gì không?"
Quý Nhược Thừa rụt tay về, hơi cụp mắt xuống, nhẹ giọng nói: "Bình thường không có tiết thì đều ở phòng thí nghiệm."
"Vậy nghĩa là không bận gì." Khương Dao chậm rãi nhét chiếc túi trong suốt vào trong tay Quý Nhược Thừa.
Quý Nhược Thừa chớp chớp mắt.
Được được, em nói không có thì là không.
"Em mời thầy đi ăn một bữa." Đôi mắt hoa đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-khong-duoc-dung-vao-giao-su-quy-cua-tui/3498611/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.