Cô cũng nhoẻn miệng cười, nụ cười thực sự đầu tiên trong ngày.
Hà Chí Kiên từng có rất nhiều bạn gái, nữ sinh vây quanh cũng nhiều không đếm xuể. Thế nhưng anh lại chưa từng gặp được một cô gái nào giống như An Ny. Xinh đẹp vừa đủ, lại rất thông minh. Trên người cô vĩnh viễn mang một phong thái điềm tĩnh, thản nhiên. Không phải kiểu giả bộ thanh cao, lạnh lùng mà là thực sự thờ ơ, hờ hững hơn bất kỳ cô gái nào khác. Vũ An Ny là người một giây trước có thể còn đang nói chuyện vui vẻ với bạn nhưng một giây sau khi rời đi đã lập tức ném bạn ra khỏi đầu. Tính tình đáng ghét như vậy, vừa là ưu điểm cũng vừa là khuyết điểm. Cái cảm giác bị người khác lãng quên, không hề hay biết về sự tồn tại của mình quả thật là khó chịu đến cực điểm. Nghĩ đi nghĩ lại, anh cũng bái phục tên kia quá đi! Nhẫn nại được nhiều năm như thế đúng là không dễ dàng gì. Hừ, để xem mày còn chịu đựng được bao lâu!
Hành lang vắng lặng vang vọng tiếng bước chân. Trên dòng chảy của thời gian, có hai con người từng vô số lần lướt qua nhau, bỏ lỡ sau lưng những năm tháng phí hoài của tuổi trẻ.
Cô gái dáng vẻ thanh đạm như nước tai đeo headphone cúi đầu nghịch điện thoại trong tay. Bước chân cô chậm rãi có quy luật, chậm rãi đi lướt qua người một chàng trai, thân ảnh nhỏ nhắn cứ vậy khuất xa dần.
Lướt qua nhau như hai người xa lạ. Do định mệnh hay chỉ vô tình mà thôi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-co-noi-co-don/90115/chuong-4-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.