Nhật ký, ngày 23 tháng 8 năm 2007...
Nên viết gì đây nhỉ?! Mấy ngày nay tập đàn rất mệt, nhưng cũng rất vui. Đã lâu rồi tôi không đụng đến dương cầm, cảm giác lành lạnh ở đầu ngón tay vừa thân quen, cũng vừa xa lạ.
Cậu ta đi học lại rồi. Hình như gia đình cậu ta xảy ra chuyện gì đó, trông cậu ta gầy hẳn đi. Nhưng mà, có liên quan gì đến tôi đâu chứ!
Những năm tháng đó, tôi đã từng cô độc, đã từng đau lòng, đã từng tổn thương.
Nhưng hiện tại, tôi có bạn bè, có anh trai, có chị họ, có hai người ông yêu thương tôi. Không cần biết tương lai sẽ như thế nào, ngay giờ phút này đây, tôi thực sự rất vui vẻ.
Mùa thu năm 2007, tôi mười sáu tuổi.
...
Tuổi học trò của chúng tôi gắn liền với mái trường và sách vở. Tuổi học trò của chúng tôi đầy những tiếng cười hồn nhiên, vui tươi, cũng đầy những giọt nước mắt uất ức, nghẹn ngào. Tuổi học trò của chúng tôi là những ngày miệt mài ôn bài đến tận khuya, là những hôm bọn con trai nổi nóng đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán, là những lúc đám con gái kiếm chuyện hạnh họe lẫn nhau, là những buổi sinh hoạt lớp vì sợ nghe chủ nhiệm chửi mà âm thầm bao che cho nhau, là giờ thi đoàn kết giúp nhau “vượt qua gian khó", là cái ngày cuối cùng của lớp mười hai ai nấy ôm nhau khóc như mưa. Tuổi học trò của chúng tôi chính là như thế đấy.
...
Thiện Mỹ từng không dưới mười lần hỏi An Ny lí do tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-co-noi-co-don/90106/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.