🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ sau khi rời viện, tính cách của An Ny dường như có chút thay đổi. Ngay cả đến người vô tâm, vô phế như Thiện Mỹ cũng nhận ra điều này.



Hôm nay là thứ hai đầu tuần, An Ny như thường lệ tới phòng truyền thống để làm chương trình phát thanh. Thiện Mỹ đợi cho bóng lưng nhỏ nhắn của ai đó mất hút sau dãy hành lang, bấy giờ sắc mặt mới giãn ra, cười như mếu nói:



“ Hai bà cũng cảm thấy An Ny rất lạ đúng không?”



Ái My hơi nhíu mày, gật gật đầu: “ Đã lâu rồi tôi không thấy bà ấy có bộ dạng như thế.”



“ Bộ dạng gì cơ?” Thiện Mỹ bày ra vẻ mặt ngơ ngác.



Ái My không trả lời, đoạn huých tay Phương Linh một cái. Phương Linh buồn bực liếc mắt nhìn cô, cuối cùng vẫn nhún vai đáp:



“ Quá mức lạnh nhạt.” Phương Linh ngừng một lúc rồi chậm rãi nở nụ cười tự giễu, “ Dường như trong mắt bà ấy, sự tồn tại của bọn tôi so với không khí chẳng khác nhau là mấy.” Giống hệt như người đó. Cứ mỗi lần giận dỗi hay buồn bực chuyện gì là liền im thin thít cả mấy ngày. Chẳng phải thông thường con người ta mỗi khi giận dỗi gì đó thì sẽ la lối, đập phá hay gì gì đó sao? Việc quái gì cứ phải im im rồi đem người chọc giận mình thành vô hình như thế chứ?! Đúng là khó chịu, bứt rứt chết người!



Khoan đã...



“ Này, có phải An đang giận tụi mình không?”



Thiện Mỹ nghe xong hơi sững người lại, thanh âm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-co-noi-co-don/2039465/chuong-7-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ai Cũng Có Nỗi Cô Đơn
Chương 7-1: Tìm thấy
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.