Năm thứ ba Giang Liễu Y và Tống Tiễn kết hôn, cuộc sống hôn nhân của hai người vẫn rất hạnh phúc, không vì ở bên nhau thường xuyên mà mất đi niềm vui, trái lại còn nồng đượm như rượu ủ lâu năm. Giang Liễu Y càng ngày càng nổi tiếng, dù là vé concert của cô hay là sách âm nhạc do cô làm tác giả đều bán đắt như tôm tươi. Còn Tống Tiễn đã lấy lại được sự huy hoàng của cái tên Shaniya, cô ấy tổ chức triển lãm tranh, cùng Giang Liễu Y đi đến những buổi gặp gỡ trang trọng nhất của giới mỹ thuật, tên tuổi của hai cô luôn nằm trong danh sách những người có ảnh hưởng nhất nước.
Vào một sáng ngày nào đó, Tống Tiễn thức dậy với cơ thể ê ẩm, hôm qua cô và Giang Liễu Y làm thiện nguyện ở một trại trẻ mồ côi ngoài ngoại ô nên có hơi mệt. Nhưng thể lực của Giang Liễu Y tốt hơn cô nhiều lắm, khi cô tỉnh thì phần giường bên cạnh đã lạnh lẽo, cô ấy đã dậy từ sớm rồi. Tống Tiễn nghĩ nghĩ, bèn mang dép lê bước ra ngoài.
Khi Tống Tiễn bước ra ngoài thì Giang Liễu Y đang dọn đồ ăn lên bàn. Cô ấy mang áo thun trắng, trên người đeo tạp dề, tóc búi lên cao, lúi húi chỉnh gì đó. Giang Liễu Y lấy cô thì khẽ cười, gọi: "Tiễn dậy đúng lúc quá, em vừa nấu xong, qua đây đi."
"Ừm." Tống Tiễn cười cười, bước qua đó.
Bữa sáng có cháo trắng ăn kèm trứng muối và một lồng tiểu long bao. Theo năm tháng, tay nghề của Giang Liễu Y cũng dần tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-biet-co-ay-yeu-toi/470249/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.