Editor: Lăng
Sau khi lên xe, Giang Liễu Y ngồi bất động, chỉ ngồi yên lặng như vậy. Cô dựa lưng vào ghế, ngửa đầu nhìn trần xe, nín nhịn rất khó chịu, khóe mắt chua xót, nóng rực, bỗng điện thoại đổ chuông, cô nghiêng đầu nhìn. Nếu là Tống Tiễn gọi thì cô nên nói gì đây?
May mà không phải Tống Tiễn gọi.
Là Giang Liễu Băng.
Giang Liễu Y nhìn cái tên nhấp nháy trên màn hình mà không biết nên thấy may mắn hay mất mát, cô không có tinh thần nghe máy: "Alo."
Giang Liễu Băng ồn ào, vẫn luôn xốc nổi: "Chị! Có phải chị tham gia Liên hoan Nghệ thuật không?"
Giang Liễu Y nhíu mày, nói: "Ừ, sao vậy?"
"Có nhìn thấy Văn Nhân Du không chị!" Giang Liễu Băng nói: "Em nghe nói năm nay Văn Nhân Du cũng đi, có thật không?"
Đâu chỉ là thật thôi, vừa rồi còn thiếu chút nữa đã cùng ăn cơm cơm với nhau. Giang Liễu Y mím môi: "Thật."
"Sướng quá vậy!" Giang Liễu Băng nói: "Em cũng muốn đi!"
Giang Liễu Y im lặng.
Giang Liễu Băng lại hỏi: "Chị này, nghe nói chị dâu rất quen thuộc với Văn Nhân Du, thế......"
Tin tức lan nhanh thật đấy. Giang Liễu Y đột nhiên suy nghĩ, nếu hôm nay Văn Nhân Du không bị cảm, lại có người nghe được giọng hai người giống nhau, sau đó Tống Tiễn thừa nhận thân phận sư muội của cô ấy.....
Thì mọi người sẽ nghĩ mối quan hệ của họ như thế nào?
Bây giờ là gì? Nên cảm ơn Văn Nhân Du vì đã bị cảm sao?
Giang Liễu Y cười khổ, Giang Liễu Băng không thấy câu trả lời thì hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-biet-co-ay-yeu-toi/470211/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.