Editor: Lăng 
Khi Tống Tiễn xuống bãi đỗ xe thì Giang Liễu Y đang đứng cạnh xe, cô ấy cúi đầu, sườn mặt căng cứng, áp lực bao phủ quanh thân, hình như mới vừa cãi nhau với người khác xong, rất là buồn bực. Tống Tiễn đoán là có thể sau khi cô rời đi thì Giang Liễu Y và những người bạn đó đã cãi nhau không vui. 
Bạn bè thì đều là giúp tình chứ không giúp lý, cô và Dư Bạch, một người là bạn thân nhiều năm, một người chỉ là người xa lạ mới gặp mặt hai lần. Huống chi giữa Dư Bạch và Giang Liễu Y đã từng có một đoạn tình cảm, cho nên Tống Tiễn có thể hiểu được suy nghĩ của những người bạn đó, đúng là có hơi cực đoan nhưng cô cũng không để ý. Tống Tiễn đi đến cạnh Giang Liễu Y, hỏi: "Bữa tiệc kết thúc rồi sao?" 
Giang Liễu Y quay đầu, Tống Tiễn đang đứng cách đó nửa mét, chỉ cần cô vươn tay là có thể ôm được. Đèn trong bãi đỗ xe không sáng lắm, ánh sáng loang lổ, sáng tối đan xen, có vài tia sáng chiếu lên mặt Tống Tiễn, trong mờ ảo lại tăng thêm phần tĩnh lặng. 
Tống Tiễn rất bình tĩnh, vừa rồi trên bàn ăn cô ấy cũng vậy, khi bị Tiền Thân nhắm vào thì cô ấy cũng rất yên tĩnh. Triệu Nguyệt Bạch có nói: "Nhặt được bảo vật rồi, cô ấy yêu cậu lắm đó, nếu không thì không thể nhẫn nhịn vậy đâu." 
Đột nhiên Giang Liễu Y lại thấy đau lòng, cô nói với Tống Tiễn: "Nơi này không có ai." 
Tống Tiễn nhíu mày: "Cái gì?" 
Giang Liễu Y nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-cung-biet-co-ay-yeu-toi/470133/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.