Nếu biết sẽ chạm mặt Lê Cận Thần, Diệp Mộc sẽ không bắt Dung Nham dừng xe, chạy xuống ăn món đậu phụ thối một tệ ba miếng bên lềđường ấy.
Lúc này, chính mắt cô nhìn thấy Lê Cận Thần đi từ phía đường đối diện sang, trên tay vắt một chiếc áo choàng màu đen. Anh mặc chiếc áo sơ mitrắng tinh, cổ áo và cúc áo được mạ một lớp màu vàng. Nửa tháng khônggặp, anh gầy đi trông thấy, gió thổi qua, chiếc sơ mi trắng ép sát vàongười tạo nên cảm giác mong manh đến mức gió có thể thổi bay, khiếnngười khác xót xa. Nhưng cảm giác mong manh khiến người khác xót xa ấyngay lập tức biến mất không dấu vết khi bóng dáng Trần Phái Phái hiện ra ngay sau anh.
Tay trái Diệp Mộc lúc này đang cầm một chiếc đĩa giấy, tay phải cầmchiếc xiên đậu phụ siêu thối siêu ngon siêu rẻ, trong miệng đang ngậmmột miếng nóng hổi, nhả ra thì không kịp nừa rồi, thế là đành phải ngậmlấy nó một cách khó chịu.
Ánh mắt lạnh lùng và từ tốn của Lê Cận Thần lướt về phía trước, khivô tình lướt đến Diệp Mộc, bất ngờ khựng lại, nóng bừng. Anh bất giácbước chậm lại, Trần Phái Phái sinh nghi, nhìn theo ánh mắt Lê Cận Thần,thấy Diệp Mộc, mặt cô ta cũng biến sắc, sau đó gượng gạo trở về bìnhthường như không có chuyện gì.
"Trùng hợp quá!" Nụ cười của Trần Phái Phái rất thân thiện, cô tađứng trước mặt Lê Cận Thần, chắn góc nhìn của hai người. "Diệp Mộc, côcũng tới chỗ này tập luyện sao?" Cô ta chỉ về phòng tập thể hình phíasau lưng Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-con-cho-ai-giua-mua-hoa-no/2222963/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.