Chấn động não... nhẹ.
Phần đầu điển trai của Dung Nham được quấn một lớp băng y tế chuyêndụng "điển trai" và được cố định một cách "điển trai" trong một tư thếcũng rất "điển trai". Diệp Mộc khẳng định hết lần này đến lần khác, quảthật là rất điển trai.
"Thế em hôn anh một cái đi!" Dung Nham làm mặt đau khổ, giở trò.
Diệp Mộc cố nhịn cười, vươn người khẽ chạm nhẹ vào mặt anh. Dung Nham giảo hoạt nghiêng đầu sang một bên, đúng lúc mở miệng chạm vào đôi môihồng tươi vừa đưa tới của cô. "Ư..." Diệp Mộc khẽ kêu lên, nhưng âmthanh về sau bị Dung Nham nuốt gọn một cách mạnh mẽ.
Anh không chịu được chấn động... Diệp Mộc mơ màng thầm nghĩ, khôngdám cựa quậy. Ngọt ngào quá... Máu trong người Dung Nham như sôi lên,càng hôn càng sâu.
"Ứ, Bảo Bảo, sau cậu lại bịt mắt tớ?" Giọng nói trong trẻo của Mộ Mộvang lên, hai con người đang dính lấy nhau không rời bất ngờ cứng đơ,lập tức tách nhau ra.
"Bởi vì... cô Diệp Tử đang trị bệnh cho bác hai, trẻ con không được nhìn, nếu nhìn cũng sẽ bị bệnh."
"Ồ..." Mộ Mộ như vỡ lẽ. "Thảo nào mình rất hay bị cảm, bởi vì mình rất hay nhìn thấy mẹ trị bệnh cho bố..."
Dung Nham và Diệp Mộc bị tách ra, một người cố nhịn cười quay ra nhìn hai đứa trẻ, một người mặt đỏ bừng, đầu cúi thấp. Giọng nói lạnh lùngcủa Trần Ngộ Bạch từ xa vọng tới: "Hai đứa đứng chặn ở cửa làm gì thếnày?"
Bảo Bảo nhún vai: "Bố! Bên trong đang diễn cảnh không thích hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-con-cho-ai-giua-mua-hoa-no/2222952/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.