Lúc bước xuống cầu thang, cô rón rén bước từng bước, cũngkhông dám tự mình lái xe, bắt xe về nhà Dung Nham. Về đến nhà, cô đi đilại lại trong phòng, chẳng biết phải làm gì, lòng rối bời. Có rất nhiềuviệc sẽ phải sắp xếp lại từ đầu vì đứa trẻ này, nhưng với Diệp Mộc đó là niềm hạnh phúc. Có thể mang thai đứa con của người đàn ông mình yêunhất, có lẽ đó là việc khiến hầu hết những người phụ nữ trên thế giannày cảm thấy hạnh phúc, cô cũng không phải ngoại lệ. Lúc đầu, Tề Ngải Ức nói có lẽ sẽ chụp đến trước khi trời tối, vì thế Diệp Mộc và Dung Nhamđã hẹn nhau bảy giờ sẽ đến thẳng khách sạn, bây giờ cô về nhà sớm, cũngkhông biết nên làm gì. Khẽ nằm xuống chiếc giường rộng lớn trong phòngngủ, Diệp Mộc nhìn trần nhà, cười một cách ngốc nghếch. Trên chiếc chăncó mùi hương của Dung Nham, còn cả mùi dầu gội đầu mà hai người dùngchung. Căn phòng im ắng, Diệp Mộc nghe rõ nhịp đập của trái tim mình,rộn ràng như đóa hoa đang nở rộ. Cô ôm lấy mặt, lăn người một cái, lúcđạp lên giường mới phát hiện mình vẫn còn đi giày... Lúc bước vào nhà,lòng hỗn độn đến nỗi quên cả thay giày.
Diệp Mộc cẩn thận ngồi dậy, rút điện thoại ra gọi cho bố của đứabé... Cái tên xấu xa, sau khi biết được chắc sẽ cười rất xấu xa. Tưởngtượng cảnh Dung Nham thích thú phát điên, Diệp Mộc nở nụ cười ấm áp. Bên ngoài bất ngờ có tiếng động, không lâu sau tiếng của Dung Nham vanglên. Diệp Mộc bất ngờ vô cùng, nhưng cô chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-con-cho-ai-giua-mua-hoa-no/2222923/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.