"Mỹ Diễm tiểu thư đâu?" Tề Ngải Ức thấy chỉ có một mình Diệp Mộc đi xuống, hỏi. "Vẫn còn chưa thu dọng xong sao?"
"Bà ấy quẹt hết sạch bao nhiêu tấm thẻ của Dung Nham một đống đồ nhưthế, sao có thể xử lý xong nhanh thế được!" Diệp Mộc nhảy lên xe. "Anhcó muốn đi tìm Lê Khánh Thần không?"
Trong tay Tề Ngải Ức là tấm bản đồ thế giới, mấy ngày nay lúc nào anh cũng xem xét cái này: "Không!" Anh gập tấm bản đồ lại, khẽ mỉm cười."Anh đã đợi lâu như vậy rồi, đã đến lúc trở về với thế giới của anh, anh về Hồng Kông ở với bố vài ngày, sau đó chuẩn bị hành lý, đi hết đườngxích đạo này."
"Diệp Tử..." Anh giơ tay, xoa xoa mái tóc Diệp Mộc. "Nếu như anh không kịp dự hôn lễ của em thì anh xin lỗi nhé!"
"Không sao đâu, có lễ vật đến là được rồi." Diệp Mộc cười tinhnghịch, tựa vào vai anh. Một lúc lâu hai người không nói gì. Hồi nhỏ mỗi lần anh hoặc cô có chuyện không vui, đều im lặng, không nói gì, nhưngcó thể khiến người kia cảm thấy được sự cổ vũ và sức mạnh hơn bất cứngôn ngữ nào. Thực ra, có nhiều khi huyết thống chỉ là một cái cớ màthôi, tình thân và tình yêu đều là duyên phận, người này dựa vào ngườikia, một đời cũng cảm thấy không dễ có được.
"Anh biết Khanh Thần đã mang đến cho em nhiều phiền phức đặc biệt làthời gian khi em mới quay trở về, thực ra anh hiểu khi ấy em đã nhẫnnhịn vì anh." Tề Ngải Ức di di trán trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-con-cho-ai-giua-mua-hoa-no/2222897/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.